Editor: Linh
Nàng kia mặc một bộ giá y đỏ rực, trên gương mặt trang điểm tinh xảocũng bị nước mắt làm trôi, trên trán từng giọt mồ hôi thay nhau rơixuống, nữ tử hoàn toàn không có không khí vui mừng khi xuất giá, nhưngnàng không quan tâm, cong đầu gối, gần như khẩn cầu nói với nam tử mặchoa phục trước mắt: “Ngọc Lang, chàng đáp ứng muốn cưới ta, nhưng vì sao ta lại ở đây? Ngọc Lang...”
Bộ dáng của nàng hèn mọn như vậy, hèn mọn đến gần như phải quỳ trên mặtđất, nhưng đổi lấy cũng chỉ là bóng lưng kiên quyết của nam tử.
Trái tim nữ tử từng chút chìm xuống, bên ngoài hạt mưa tí tách rơixuống, một tia chớp xẹt qua chiếu vào gương mặt loang lổ nước mắt củanàng, có vẻ phá lệ dữ tợn. Cuối cùng nàng ngã xuống trên mặt đất, thấpgiọng nỉ non nói: “Chàng đáp ứng muốn cả đời đối tốt với ta, Ôn NgọcLương, sao chàng có thể đối đãi với ta như vậy?”
Người đưa lưng về phía nàng cuối cùng cũng quay đầu lại: “Hoan nhi, nàng tội gì phải như thế? Tống phủ này vẫn là thế gia vọng tộc, nếu nàng gảvào thành Thiếu phu nhân Tống phủ, còn tốt hơn mấy trăm lần so với đitheo ta! Ta, ta đây cũng là thật sự suy nghĩ cho nàng!”
“Tống phủ?” Thân mình nữ tử mềm nhũn, trên mặt treo lên một nụ cườithảm, “Tống phủ... Hóa ra ngày ấy ta không nhìn lầm, chàng thật sự cùngHướng Vân Cẩm dây dưa chung một chỗ! Hướng Vân Cẩm, Hướng Vân Cẩm, ha ha ha...”
Nước mắt ngang dọc, nàng ngẩng đầu cười thảm mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-my-vi-cua-tieu-nuong-tu/2370631/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.