Sáng sớm rời giường, Chu Tiểu Vân nhận được điện thoại từ nhà gọi tới.
Chu Tiểu Vân cầm lấy tai nghe cảm thấy lạ, nghĩ thầm sáng sớm ra đã có ai gọi điện thoại đến ký túc xá nhỉ? Đúng là hiếm thấy.
Chờ nghe được đầu kia điện thoại lại là giọng Triệu Ngọc Trân cô rất bất ngờ: “Mẹ, sao sáng sớm mẹ đã gọi cho con?”
Triệu Ngọc Trân ngay tức khắc cười nói: “Hôm nay là sinh nhật hai mươi tuổi của con, không phải con quên chứ!”
Chu Tiểu Vân vỗ trán, thiếu chút nữa đã quên rồi!
Triệu Ngọc Trân nói: “Lần sinh nhật hai mươi tuổi của con gái rất quan trọng, đáng tiếc mẹ và cha con không có biện pháp tổ chức sinh nhật cho con, đành phải sáng sớm ở nhà ăn mì xem như mừng sinh nhật con. Hôm nay con nhớ phải ăn mình nhé!”
Chu Tiểu Vân vâng dạ.
Nhớ hồi bé sinh nhật đều là mẹ tự tay cán mỳ, bên trên lại bỏ thêm mấy quả trứng chần. Một bát mỳ trường thọ đầy yêu thương.
Chu Tiểu Vân hồi tưởng lại chi tiết này đột nhiên cảm thấy trong lòng thật ấm áp. Không ngờ nơi phương xa ba mẹ vẫn nhớ sinh nhật của cô!
Chu Tiểu Vân nghe lời Triệu Ngọc Trân nói sáng đến căng tin gọi một bát mỳ.
Hai mươi tuổi, ở nông thôn con gái hai mươi tuổi là một ngày rất quan trọng, bởi vì, hai mươi tuổi ý nghĩa một cô gái chính thức trưởng thành thậm chí có thể bàn luận chuyện hôn nhân.
Đừng nên lấy lạ, ở nông thôn con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-moi-hanh-phuc-cua-chu-tieu-van/2442555/chuong-361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.