Ăn sáng xong, Lý Thiên Vũ phải trở về.
Chu Tiểu Vân tiễn Lý Thiên Vũ ra xa ngoài cổng trường tận mấy trăm mét.
Lý Thiên Vũ vẻ mặt quyến luyến không buông: “Tiểu Vân, anh không muốn đi.”
Chu Tiểu Vân cười: “Ngốc ạ, trở về gọi cho em nhiều hơn. Không nên bận quá, chú ý bảo trọng thân thể a!”
Lý Thiên Vũ thở dài nói: “Lần đầu tiên anh hối hận mình tìm hai công việc, bằng không anh có thể dành nhiều thời gian tới thăm em. Nếu không, buổi tối anh rảnh đến tìm em nhé! Dù sao không phải tối nào anh cũng bận.”
Chu Tiểu Vân hơi nhíu đôi mi thanh tú: “Vậy chẳng phải anh sẽ mệt lắm à? Anh cứ nghỉ ngơi giữ gìn sức khỏe, cứ giống như trước đây vậy, hai ba tuần đến thăm em một lần là được.”
Lý Thiên Vũ không tình nguyện đáp ứng. Thế nhưng, đồng ý là đồng ý thế, trong lòng anh vẫn định tiếp theo lúc nào rảnh rỗi sẽ đến thăm cô.
Lý Thiên Vũ ngồi lên xe đạp, nói với cô: “Anh phải đi, em không muốn tỏ vẻ gì sao?” Dùng ngón tay chỉ miệng mình, ám chỉ nụ hôn.
Mặt Chu Tiểu Vân thoáng chốc đỏ bừng, không để ý đến anh, quay đầu muốn đi.
Lý Thiên Vũ vội vã kéo tay cô: “Anh nói đùa đấy!” Đương nhiên anh biết Chu Tiểu Vân là một cô gái nội liễm khiêm tốn nhường nào, sao có thể làm ra nụ hôn nồng nhiệt trước mặt mọi người như thế.
Chu Tiểu Vân trắng mắt liếc Lý Thiên Vũ: “Anh đi nhanh đi, đừng để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-moi-hanh-phuc-cua-chu-tieu-van/2442536/chuong-351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.