Đến bến xe, hai người chuẩn bị tìm một chỗ ăn cơm trước. Ngồi xe mấy tiếng đồng hồ, ăn sang sớm đã tiêu hóa hết, bụng lép kẹp.
Vừa mới xuống xe, hai người nghe thấy tiếng Lý Thiên Vũ gọi: “Lưu Lộ, Tiểu Vân!”
Chu Tiểu Vân quay lại, Lý Thiên Vũ đang cách đó không xa vẫy tay với họ!
Lý Thiên Vũ thở hổn hển chạy tới: “Tớ chờ hai người đã nửa ngày, hơn mười giờ tớ đã đến bến xe rồi.”
Lưu Lộ cười hì hì: “Anh Tiểu Vũ, anh đặc biệt đến chờ em hay đến chờ Tiểu Vân a!”
Chu Tiểu Vân chọc Lưu Lộ một cái, Lưu Lộ khoa trương hô lên.
Chu Tiểu Vân đối diện với ánh mắt nóng rực của Lý Thiên Vũ, hai má không khỏi ửng đỏ.
Kỳ quái, hai ba tháng không gặp, hình như Lý Thiên Vũ trưởng thành hơn, áo T-shirt bình thường quần jean giầy thể thao mặc trên người cậu ấy lại rất đẹp trai.
Lý Thiên Vũ nhìn Chu Tiểu Vân mấy lần, cảm thấy cô ấy mặc chiếc áo váy này rất thanh tú làm cho người ta rất thoải mái. Lâu lắm rồi không gặp cô ấy, nhớ vô cùng. Hiện tại được trực tiếp đối mặt, quả thực giống như trong ngày hè được uống cốc nước lạnh, mát lịm ngọt ngào.
Lý Thiên Vũ dẫn Chu Tiểu Vân cùng Lưu Lộ tới một cửa hàng fastfood ở khu trung tâm, gọi ba phần thức ăn nhanh.
Ba người vừa ăn vừa nói chuyện, hấp dẫn rất nhiều ánh mắt.
Có một chàng trai để tóc dài giả vờ phong độ đi tới bắt chuyện: “Vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-moi-hanh-phuc-cua-chu-tieu-van/2442506/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.