Bên ngoài phòng học Dương Phàm và Tần Tuyết đang trò chuyện hăng say, bên trong phòng học một khúc kèn acmonica du dương của Chu Tiểu Vân cuối cùng đã kết thúc.
Lý Thiên Vũ kích động đứng lên vỗ tay nói hay, Cao Tòng Soái vừa vỗ tay vừa khen: “Chu Tiểu Vân thổi kèn acmonica thực sự rất êm tai, người lớn lên lại xinh đẹp, tính cách dịu dàng như vậy, tại sao có thể có bạn nữ toàn diện thế nhỉ?”
Phóng mắt nhìn nữ sinh trong lớp, một người so với một người càng hung dữ. Nhìn tới nhìn lui chỉ có Chu Tiểu Vân dịu dàng là đáng yêu nhất, cũng không thích chọn ba nói bốn (buôn chuyện ý),lúc nào cũng văn văn tĩnh tĩnh mỉm cười lúc nào nhìn cũng cảm thấy thoải mái.
Lý Thiên Vũ liếc mắt nhìn Cao Tòng Soái khen không dứt miệng, cảnh cáo: “Nhìn cái gì mà nhìn.” Mau thu lại tâm tư xấu đi.
Cao Tòng Soái không thích nghe Lý Thiên Vũ nói kiểu này nhướn lông mày hỏi lại: “Tôi khen Chu Tiểu Vân người ta thì liên quan gì đến cậu?”
Là không có quan hệ gì, mình đâu phải là gì của bạn ấy! Nghĩ tới đây, Lý Thiên Vũ hơi buồn, cậu có tư cách gì đi cảnh cáo người khác chứ?
Nghĩ thì nghĩ vậy, ngoài miệng Lý Thiên Vũ không chịu yếu thế chút nào: “Cậu còn nói thêm tôi sẽ báo cáo với cô Diệp, tôi sẽ nói cậu thích Chu Tiểu Vân.”
Cao Tòng Soái lẩm bẩm hai câu rốt cuộc không dám lên tiếng nữa, nói đến giáo viên thì vẫn có lực chấn nhiếp lớn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-moi-hanh-phuc-cua-chu-tieu-van/2442306/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.