Dọc đường Vũ Thần đều nhìn ra ngoài cảnh vật bên ngoài cửa sổ, Phương Trạch cũng không nhiều lời.
Phương Trạch ở trong một khu biệt thự vùng ngoại thành, cho nên đi gần một giờ mới tới nơi. Cánh cửa lớn trước nhà tự động mở ra, lái xe đi vào, dưới ánh đèn đường có thể nhìn thấy rõ những cây cảnh được cắt tỉa rất cẩn thận. Xe lại chạy một lúc, Vũ Thần quay đầu nhìn về phía trước, một tòa biệt thự phong cách châu Âu rơi vào mắt cậu. Sắc trời đã tối, ánh đèn chiếu ra ngoài cửa sổ, chiếu sáng căn nhà.
Phương Trạch dừng xe trước cửa, Vũ Thần còn đang hờn dỗi nên Phương Trạch dỗ cậu xuống xe. Bộ dáng tích cực của cậu lại làm cho Phương Trạch dở khóc dở cười, Phương Trạch đành phải đem người vào nhà trước rồi nói sau.
Nhìn căn nhà lớn như vậy, trong lòng Vũ Thần nghi hoặc, không lẽ trong nhà có người ở? Tại sao cửa sổ nào cũng có đèn sáng? Cậu nghĩ như vậy, liền hỏi ra miệng: “Nhà anh có người ở sao? Đèn bật nhiều như vậy.” Cậu cảm giác lời này thật khó nói, nghe có chút thăm dò ý tứ của Phương Trạch.
“À, có quản gia và người giúp việc. Vào thôi…”
“Ờ.” Vũ Thần như có điều suy nghĩ gật đầu, nhà lớn như vậy mà chỉ có một người ở, lại còn có cả quản gia và người giúp việc? Hình như có chút lãng phí…
Cậu còn chưa nhận xét xong căn nhà xa hoa này thì đã bị Phương Trạch kéo vào trong.
Sau khi Vũ Thần đi vào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-mang-bau-cua-nam-y-ta/2311753/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.