Bên này mọi người đang ăn uống vui vẻ, thì ở vườn thú Sơn Thành, trên dưới ai nấy cũng đều thở phào một hơi.
Chính xác mà nói, chỉ có những người lo cho Nhung Nhung là thật sự nhẹ nhõm.
Người chăm sóc Nhung Nhung – Kiều Ngữ – đến tối thì vui mừng hết cỡ, bởi cả ngày nay Nhung Nhung biểu hiện quá tốt! Ăn ngon lành, uống cũng ngon miệng! Ngay cả món măng tre và lá tre nghiền viên mới nhập về, nó cũng thích ăn lắm!
Dù hiện tại Nhung Nhung có thật sự m.a.n.g t.h.a.i hay không, chỉ cần nó ăn được, ngủ được, mọi người đều yên tâm phần nào.
Nhưng so ra, người chăm sóc Mao Mao thì chẳng vui chút nào.
Đều là Quốc bảo cả, sao bên kia được ăn tre đắt tiền, còn Mao Mao nhà mình thì lại kém hơn chứ? Cho dù Nhung Nhung có mang thai, nhưng nó là “cao thủ m.a.n.g t.h.a.i giả” có tiếng, ai biết lần này thật hay giả! Trong khi Mao Mao nhà họ cần cù chịu khó, yêu đương chân thật, không hề giả tạo, thế mà lại không được đặc quyền riêng sao?
Không được, phải kiến nghị! Phải nộp đơn xin ngay!
Đội chăm sóc gấu trúc ai nấy đều chăm chăm vào số liệu theo dõi, nào là ăn uống có tốt không, tinh thần có ổn định không… Mao Mao của họ xứng đáng được thưởng thêm khẩu phần!
Vì vậy, các “Quốc bảo” cũng bắt đầu cố gắng… để được ăn ngon hơn.
Nhưng các lãnh đạo vườn thú thì rối bời đầu óc. Vừa mới giải quyết xong chuyện của Mao Mao với Nhung Nhung, còn hứa tăng lượng thức ăn, chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943879/chuong-1450.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.