Kiều Ngữ thật sự chịu hết nổi rồi!
“Các anh định nói qua nói lại đến bao giờ nữa hả?!”
Thật ra, bầu không khí trong vườn thú Sơn Thành vốn dĩ khá tốt, nếu không, cô ta cũng đã chẳng dám lập tức báo cáo ngay khi tìm được nguồn thức ăn mới, mà lãnh đạo cũng sẽ chẳng thuận miệng mở một c.uộc họp nhỏ để quyết định nhanh như vậy.
Nhưng dù môi trường có dễ chịu đến đâu, cô ta — một nhân viên chăm sóc nhỏ bé — cũng không thể tùy tiện to tiếng trước cấp trên như thế.
Thế mà hôm nay… thật sự không nhịn nổi nữa!
Ai nuôi thì người ấy thương! Ai nhìn thấy con mình đói cũng đều xót ruột cả!
“Nhung Nhung đang kêu ngoài kia, các anh không nghe thấy sao?!”
“Cái gì mà ‘không thể mở tiền lệ’? Tôi nói thật nhé, phải cho nó ăn măng ngay, trễ một ngày cũng không được! Nếu lúc nãy anh Trần không dây dưa, thì bây giờ người ta đã đóng hàng lên xe rồi! Cùng lắm đêm nay tới, kiểm dịch qua đêm, sáng mai Nhung Nhung đã có đồ ăn rồi!”
Cô gái mũm mĩm, tính tình vốn thật thà hiền lành, bỗng nổi giận đùng đùng khiến ai nấy trong phòng họp đều sững người.
Phòng tài vụ còn tỏ vẻ tủi thân:
“Không phải tôi cố chấp đâu… nhưng mà nếu cấp trên kiểm tra sổ sách thì sao? Tiền này đâu phải của tôi, tôi giữ c.h.ặ.t cũng là vì sợ sau này bị tra thôi mà!”
“Với lại tôi có làm chậm gì đâu! Tôi đặt vé đi xem tận nơi, ngày mai chẳng phải mang hàng về sao?!”
Kiều Ngữ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943855/chuong-1426.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.