“Thùng thức ăn heo đó mà!”
Trần Trì xách cái thùng nhựa to tướng ra cho họ xem.
Đó là một cái thùng nhựa dày bình thường chẳng có gì đặc biệt, mỗi ngày đều dùng để đổ thức ăn đã nấu cho heo vào máng. Nhìn sơ thì không được sạch sẽ cho lắm.
Hiện giờ, dưới đáy thùng vẫn còn đong đưa một ít hỗn hợp đặc sệt, trông chẳng khác gì phần “bữa phụ” lúc nãy của vịt cát Trung Hoa.
Trần Trì nhìn hai nhân viên trước mặt với vẻ tò mò, ánh mắt đầy vẻ… thương hại: “Hai người sao cái gì cũng chưa từng thấy vậy?”
Vịt cũng chưa từng thấy, phải đích thân đến xem. Giờ đến cái thùng thức ăn heo mà cũng hỏi tới hỏi lui.
Sau vài giây im lặng, anh thanh niên trẻ mới khó nhọc lên tiếng: “Cái đó… dù gì cũng là Quốc nhất, lại còn đang nguy cấp. Khi chuẩn bị thức ăn cho nó, ít ra cũng nên đổi cái thùng sạch sẽ chút chứ…”
Trần Trì chẳng hiểu “Quốc nhất” là gì, càng không hiểu “nguy cấp” là sao, nhưng “chuẩn bị thức ăn” thì hiểu.
Mùa đông, heo bò dê đều phải điều chỉnh khẩu phần ăn.
Nhưng mà…
“Chuẩn bị cái gì chứ?” Cậu ta ngơ ngác hỏi: “Đây là đồ ăn thừa của heo còn lại đó, phải đổi thùng nữa sao?”
Người lớn đúng là lạ ghê, nhà họ nuôi heo, nuôi bò, nuôi dê đều dùng thùng riêng rồi mà, còn muốn đổi cái khác làm gì? Anh thanh niên trẻ hít sâu một hơi, nhìn dáng vẻ to cao mà ngơ ngác của Trần Trì, lần nữa mở miệng: “Sao… sao có thể dùng thức ăn heo để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943841/chuong-1412.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.