Ở tận biên giới xa xôi, sau bao vòng chuyển phát, c.uối cùng đám hàng cũng được chuyển đến đồn gác rồi!
“Cái gì đây?” Một đống thùng to chình ình được chuyển đến, mấy người ra nhận hàng tụ lại xem kỹ.
“Nghe nói là hậu cần tranh được cho anh em đấy, giá khuyến mãi. Chỉ là số lượng không nhiều, mỗi người chia ra chừng ba đến năm gói thôi.”
Ba đến năm gói? Là đồ ăn vặt hả?!
Cả đám tinh thần phấn chấn!
Đừng trách mấy ông đàn ông này ham ăn, thật sự là ở chỗ này mua online cũng không mua nổi gì, cửa hàng tạp hóa trong trại thì muốn gì cũng chẳng có.
Mỗi ngày vất vả lắm mới có đúng một tiếng để dùng điện thoại, mà vào web thấy món nào ưng mắt định mua, người ta còn ngọt ngào nói “cưng ơi, không bao ship đâu nha!”
Tự trả phí ship á… mở ra xem giá thì:
Thôi khỏi.
Thao Dang
Lúc này cả đám tay cầm d.a.o nhỏ, chuẩn bị rạch thùng, thì đã bị hậu cần phi tới ngăn lại:
“Xê xê xê! Đừng có mà phá đồ tốt của tôi! Đợi sắp xếp đã rồi phát!”
Chỉ vì mấy món này thôi, mà không phải vật tư thiết yếu, lại còn có thể bị cho là phóng đại công dụng, anh ta phải viết tới hai ba bản đơn xin mới được duyệt.
Nếu không phải mấy gói gia vị trứng trà hồi năm ngoái dùng quá tốt, thì khoản chi này không tài nào được phê duyệt đâu.
Tóm lại, giờ hàng đã về tay, phải lên kế hoạch phát sao cho hợp lý.
Dù là trà rau diếp cá hay trà ngải cứu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943818/chuong-1389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.