Bãi lau sậy với khu trồng cỏ thực ra cũng không cách nhau xa, nhưng vịt nhà lại chưa bao giờ đẻ trứng bên đó.
Vì đất chỗ đó từng được cày xới, vịt không thích. Chúng thích kiểu lau sậy rậm rạp như thế này hơn, lớp này đè lớp kia, phía dưới là thảm cỏ dày và lớp rơm rạ quen thuộc.
Giống như ổ đẻ trứng của chúng vậy.
Trên đầu là một mảng xanh um tùm che phủ, vừa yên tĩnh lại vừa có cảm giác an toàn.
Mà mùa đông năm ngoái, Trần Khê từng dùng máy cắt điện cắt gọn hết một lượt lau sậy nơi đây.
Giờ đây đám lau non mới mọc lại càng rậm rạp xanh tốt hơn trước, vì có không gian đủ rộng, cây nào cây nấy mọc thẳng tắp cao v.út, còn cao hơn cả cây mía bên cạnh! Giữa khu rừng lau xanh mướt mát này, thân hình cao lớn của Trần Trì nhẹ nhàng luồn lách vào, chỉ nghe tiếng sột soạt của lá cỏ, từ bên ngoài nhìn vào chẳng thấy bóng người đâu.
Mấy người mới nuôi chó thì lại tranh thủ bối cảnh xanh ngắt đủ kiểu ở đây mà chụp ảnh, tạo dáng, ngắm sông, ngắm hoàng hôn, hít gió mát từ bãi sông thổi tới… Thoải mái như đang đi du lịch, mà còn là kiểu địa điểm ít người, cực chill ấy chứ, vui không để đâu cho hết.
Cho đến khi có người nhắc khẽ: “Đừng lại gần bên đó quá, lau sậy nhiều thế này, liệu có rắn không đấy?”
Vừa nghe nói có rắn, người đang tò mò vạch lau sậy bên cạnh lập tức rụt tay lại, dè chừng lùi ra hai bước.
“Biết đâu thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943796/chuong-1367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.