Mầm ngải , thật hơn ba trăm mẫu đất ở Thạch Đầu Pha, ngải cứu, cúc dại và hướng dương chia ba phần thiên hạ.
Lúc đó mỗi mẫu đất gieo sáu bảy cân hạt giống, giờ mưa xuân qua, đất đai khô cằn nảy lên tầng tầng lớp lớp màu xanh nhung mềm mại, phủ kín cả vùng đất còn lổn nhổn sỏi đá, trông chẳng khác nào tấm thảm nhung xanh mướt trải dài ngàn dặm, tì vết.
Bên cạnh đó, cúc ngọt hoang cũng tươi um tùm.
Chỉ là, giống ngải giá trị dược liệu cao hơn, còn vị ăn thì ngon bằng ngải hoang.
Vậy nên khi Lục Xuyên nếm thử hương vị núi rừng, ông chú Bảy liền thoăn thoắt đưa cho cái giỏ, chỉ luôn chỗ cho hái.
Cũng là đầu bếp, nhưng tiểu lão đầu sống rảnh rang hơn đầu bếp Tưởng nhiều, mỗi ngày đều cả đống thời gian lang thang khắp núi.
Chẳng , hai ngày tới còn sắp xếp cho hái rau tề thái. Xuân đến , tranh thủ lấy ít rau tề thái về gói bánh, dạo mưa liên miên nên lỡ mất, giờ nhiều rau già mất .
Mà để thêm vài hôm nữa thì chúng sẽ nở hoa trắng toát mất!
Vừa , ông chú Bảy lẩm bẩm:
“Đàm Đàm , con rảnh thì đặt ít hạt giống mạng nhé. Nào là tề thái, cải mầm, ngải cứu... mua nhiều chút rắc hai bên đường trong thôn .”
“Không thì khéo một vòng quanh làng, mớ rau dại gom còn đủ nhà ăn một bữa .”
Ai bảo trong nhà quá đông, mỗi ăn uống đều như nuôi heo , một bao bột mì còn chẳng đủ dùng hai ngày.
Tống Đàm “ôi chao” một tiếng!
Thôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943775/chuong-1346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.