“Chụp đi.”
Lúc này Tống Tam Thành và Ngô Lan đang bận rộn trên núi tổ chức mọi người trồng cây, trong nhà chỉ còn mỗi một trưởng bối là ông chú Bảy. Phải nói là người già thật sự khôn khéo.
Bình thường Tống Đàm đâu có khách sáo với người ngoài, mà hôm nay lại tỏ ra niềm nở với một chú công an xã thế này, ông liền hiểu ngay là tính toán cho chuyện lâu dài.
Bản thân nhà mình thì không để tâm chuyện đó, nhưng hai căn homestay sắp mở kia lại là chuyện hệ trọng. Nhà Trương Yến Bình và Tần Qân đều đã đổ hết vốn liếng vào rồi.
Toàn là con cháu nhà mình, ông chú Bảy trong lòng cũng để ý lắm chứ!
Thế nên giờ đối xử với công an Tiểu Trần càng thêm thân thiện: “Cứ chụp thoải mái đi, chúng tôi không rành mấy chuyện trang trí đâu, cậu thấy đẹp là được rồi.”
Công an Tiểu Trần gật đầu, nghĩ bụng: nhà này đúng là dễ thương ghê á!
Anh ta quay lại, bỏ nốt miếng trứng c.uối cùng vào miệng, nhai kỹ nuốt chậm mãi mới nỡ nuốt xuống, rồi nhìn lại ly trà, trong lòng càng thấy đau nhói.
Rồi anh ta lấy điện thoại ra, toàn bộ tâm trí đều đặt vào cách bài trí trong nhà.
Cái bàn trà này đẹp ghê, chụp một cái.
Sofa này nhìn cũng cao cấp lắm, chụp một cái!
Tranh treo tường với phong cách này hay ghê, chụp một cái!
Công an Tiểu Trần cứ “tách tách” chụp liên tục, mà đến khi xem lại loạt ảnh thì chỉ biết thở dài sườn sượt.
Chụp nhiều thế chứ c.uối cùng anh ta chỉ muốn nhắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943730/chuong-1301.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.