Tống Đàm rốt c.uộc cũng không nhịn được mà bật cười: “Chắc chắn rồi, khu đồi trà đó chúng tôi đã thuê trọn, còn dựng cả hàng rào bao quanh nữa.”
Cô chỉ vào hàng rào bên cạnh cao đến hơn ba mét, khiến công an Tiểu Trần bên cạnh tấm tắc khen không ngớt: “Được đấy được đấy! Tuy tốn tiền, nhưng thực sự là yên tâm!”
Mà đúng là cũng tốn tiền thật.
Nhưng nghĩ lại, người ta còn thuê luôn cả ngọn núi này rồi, chắc cũng chẳng quan tâm đến chút tiền ấy.
Lạ thật, sao không nghe nói là có nhà đầu tư lớn nào tới làng Vân Kiều nhỉ? Nếu thật có thì cấp trên ít nhiều cũng phải nhắc qua chứ.
Hà Thủy - Phương Phương ngồi trong xe, lúc này thấy Tống Đàm nói cười vui vẻ với công an, trong lòng càng thêm bực bội!
Anh ta từng livestream cảnh công an ăn uống khi đang làm nhiệm vụ, người ta còn chẳng để ý, rõ ràng là có chỗ dựa cứng rắn! Lúc này dù bực, anh ta cũng không dám nhắc lại chuyện khiếu nại nữa.
Vẫn là nên nghĩ xem phải xử lý vụ phạt như nào thì hơn.
Nhưng mà xe công an không đủ chỗ cho từng ấy người, Chu Tân Vũ bèn nói với Tống Đàm: “Xe không đủ chỗ, tôi dẫn Tiểu Viên đi riêng được không?”
Tiểu Viên là một người khác trong đội có bằng lái, mới lấy chưa lâu, Tống Đàm vẫn còn nhớ. Lúc này cô gật đầu: “Mới lấy bằng, bảo cậu ấy lái chậm thôi, không cần vội.”
“Không cần đến nhiều người thế đâu…”
Công an Tiểu Trần hơi thắc mắc, mấy người đã ngồi sẵn trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943729/chuong-1300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.