Lúc này, ông chủ Thường cũng vừa nhận được một tin tức.
“Cái gì? Tên họ Bạch kia mò đến làng Vân Kiều rồi à?”
“Ừm, nhà cửa gì cũng đổ vào cái nhà hàng đó rồi, giờ lỗ sạch vốn. Lại lớn tuổi, tiền cũng chẳng còn bao nhiêu… Anh cũng biết tiếng tăm của hắn rồi đấy, giờ muốn tìm việc cũng đâu dễ. Không hiểu sao lại lần mò được đến làng Vân Kiều…”
“Thế thì không sao, đồ nhà họ Tống chắc chắn không bán cho hắn đâu.”
Ông chủ Thường vẫn rất tự tin chuyện đó.
Nhưng mà…
“Dù sao anh cũng cẩn thận chút đi, tôi thấy bộ dạng hắn hôm nay phơi phới lắm, không chừng còn giấu chiêu gì…”
Bếp trưởng trong quán xoay sở mãi mới nghe ngóng được tin, liền báo cho anh ta biết. Ông chủ Thường tuy miệng thì tỏ vẻ không để tâm, nhưng trong lòng thì lo đến sốt vó.
Vừa cúp máy, anh ta liền gọi ngay cho Tống Đàm.
“Cô chủ Tống à…”
Tống Đàm đang xé băng keo rắc rắc giòn tan, móc điện thoại ra nghe mà còn ngạc nhiên:
“Đã bảo anh rồi, hết rau rồi! Muốn mua thì đợi thêm tháng nữa… thôi, 20 ngày là được!”
Sắp tới cô sẽ trồng mấy đợt rau nhanh như cải thìa, rau chân vịt vụ xuân, xà lách v.v…, vốn lớn nhanh, thật ra cũng chẳng cần đợi lâu.
Ông chủ Thường vội vàng đính chính: “Không phải chuyện đặt rau đâu, là về cái nông trại hữu cơ đối thủ bên chỗ tôi kìa, cái tên cựu bếp trưởng của bọn họ hình như mò đến làng mấy người rồi.”
“Hả?”
Thao Dang
Tống Đàm hơi ngẩn người: “Hắn có tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943701/chuong-1272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.