Nhưng vấn đề là, chuyện rơi vào tình cảnh như bây giờ, không phải cũng đều do nhà họ Tống mà ra sao!
“Thật sự không thể mở rộng quy mô được sao?”
“Không thể đâu.” Tống Đàm vừa xé băng keo rào rào vừa đáp: “Nếu thật sự bao hết đất trong vòng mấy chục cây số, rồi xuất rau củ trái cây đi khắp thế giới… tiền thì chắc chắn kiếm không ít, nhưng c.uộc sống của bọn tôi sẽ hoàn toàn rối tung lên mất!”
Huống chi với tốc độ tu luyện như rùa của cô, để dẫn được chút linh khí thưa thớt đến cái thôn núi này đã là dốc hết sức lực rồi.
Muốn đi xa hơn… thật sự lực bất tòng tâm. Không tới được, một chút cũng không tới được.
Ngay cả mảnh đất ở Thạch Đầu Pha cũng còn phải đều đặn tới đó trấn giữ nữa kìa.
Nhưng ông chủ Thường thì hoàn toàn không biết những điều này, chỉ thấy thống khổ muốn c.h.ế.t, làm sao lại có người thật sự không thèm kiếm tiền như vậy chứ!
Nhưng… nghĩ tới nghĩ lui, anh ta cũng đành nuốt nước mắt vào lòng.
Bởi vì nếu nhà họ Tống thật sự là kiểu người chỉ nhìn vào tiền bạc, lỡ có đại gia nào tới đưa giá cao hơn, bao trọn sản lượng, thì anh ta sẽ chẳng còn cửa sống.
Thôi vậy… thế này cũng được rồi.
Anh ta hít sâu một hơi, dặn dò như dặn vàng:
“Đến lúc có thêm nhiều loại rau củ, tuyệt đối đừng quên tôi đấy nhé!”
“Yên tâm đi!” Tống Đàm thật ra rất có thiện cảm với ông chủ Thường, thường xuyên mua, tính tình lại vui vẻ, lúc này nghiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943697/chuong-1268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.