Vừa dứt lời, trên lầu đã vang lên tiếng thình thịch bước chân chạy xuống, giọng oang oang của Trương Yến Bình truyền tới:
“Tần Quân, cậu đến rồi à! Đúng lúc lắm, Triệu Phương Viên vừa gửi bảng dự toán, lên đây xem luôn này!”
Tần Quân: …
c.h.ế.t quách cho rồi.
…
“Phì phì phì!” Ngô Lan ở bên cạnh mắng:
“Đứa nhỏ này, đầu năm mới mà nói cái gì xui thế hả?”
“Buồn ngủ thì đi ngủ đi, gồng chi nữa? Tối không ngủ thì cậu cứ xem tivi, nghịch điện thoại, ai bắt ép cậu canh giờ ngủ đâu?”
Tần Quân thở dài:
“Ngày mùng mười con còn có đứa bạn học cưới nữa…”
Nhắc tới bạn học cưới, Tống Đàm bỗng nhớ đến nhóm bạn đại học từng tag cô vào nhưng cô vờ như không thấy, giờ phút này không nhịn được suy nghĩ:
“Hay là mình cũng tổ chức một buổi họp lớp nhỉ?”
Lục Xuyên thấy hơi buồn cười. Với hiểu biết của anh về Tống Đàm, chắc chắn không phải vì muốn ôn lại tình bạn cũ.
Thế là hỏi thẳng:
“Hết tiền rồi à?”
Tống Đàm nghĩ nghĩ, đúng là vậy thật!
Lần họp lớp cấp ba, cô gọi bọn bạn về gặt lúa, bán được bao nhiêu hàng luôn. Còn giờ nhà chẳng còn gì để bán, bọn bạn học cứ réo mãi mà cũng chẳng biết bán cái gì...
Thôi bỏ đi.
Bạn học cấp ba đa phần là người địa phương, dù gia đình khá giả nhưng tư tưởng tiêu dùng cũng bình thường thôi, những thứ nhà cô bán giá cao như vậy, có mua cũng chỉ mua chút ít dịp lễ Tết đã là sang lắm rồi.
Nhưng mà bạn đại học thì biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943683/chuong-1254.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.