[Vãi cả chưởng! Tết nhất mà ép tôi phải tìm tới tận nơi là sao?! Đồ cẩu tặc! Anh tự yêu đương thì thôi, sao lại "xử" luôn nữ chính nhà tôi hả?!]
[Aaaaaaaa g.i.ế.t g.i.ế.t g.i.ế.t! Đầu óc yêu đương thì anh tự giữ lấy đi! Tại sao lại g.i.ế.t nữ chính của tôi chứ aaaaaa!]
Lục Xuyên: …
Anh âm thầm lại phát thêm một cái lì xì nữa, lần này còn to hơn.
Sau màn giành lì xì náo nhiệt, c.uối cùng cũng có vài độc giả tỉnh táo lên tiếng:
[Đừng lo, con gái mà về nhà trai, gặp gia đình khắt khe thì còn bị xét nét. Chứ con trai mà về nhà gái, hầu hết đều ứng với câu này…]
[“Mẹ vợ nhìn con rể, càng nhìn càng thấy vừa mắt. Dù không vừa mắt, vì sợ sau này anh ta đối xử tệ với con gái bà, thì bà cũng sẽ giả bộ thấy vừa mắt.”]
[Tôi tôi tôi! Ông bạn, tửu lượng ông thế nào? Lần đầu tôi về nhà vợ, là phải cụng hết hai lít rượu với cha vợ đấy!]
[Thuốc, rượu, trà, quà biếu có chuẩn bị chưa? Tuyệt đối không được sơ suất đâu nhé.]
[Đúng đấy! Trăm lời vạn ý cũng không bằng hành động thực tế. Mấy món quà này phải chuẩn bị chu đáo, đừng để mất mặt.]
Những câu này nghe còn hợp lý, Lục Xuyên vì thế cũng nghiêm túc đáp lại:
“Tôi chuẩn bị rồi. Mà thuốc, rượu, trà nhà họ còn ngon hơn mấy món tôi mua, nên tôi chuẩn bị mấy món khác.”
Đám độc giả lập tức sững sờ!
[Anh ơi anh ơi! Tết nhất em tạm không chửi, nhưng anh bị ngốc à? Đồ người ta ngon là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943660/chuong-1231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.