Thật lòng mà nói, xưa nay Chu Thiên Vũ chưa từng được hoan nghênh đến thế ở nhà họ Tống!
Thế nhưng hôm nay, trong không khí hân hoan của ngày mùng Một Tết, anh ta thật sự được cả nhà họ Tống công nhận rồi!
Chẳng hạn như giờ đây, Ngô Lan cười đến mức không khép nổi miệng:
“Ôi giời ơi! Thiên Vũ à… cái thằng nhóc này, nói năng thẳng thắn quá chừng… Nào nào nào, lại đây chúc Tết thím một cái, thím lấy đồ ăn cho cháu!”
Chu Thiên Vũ vừa định nói thêm mấy câu thì đã thấy người đàn ông trung niên bán ti vi bên đối diện đang thở hồng hộc, mặt tím cả lên!
Ối giời ơi!
Anh ta giật b.ắ.n mình:
“Tết nhất đầu năm, không được chơi kiểu này đâu nha! Chú mà còn vậy nữa là tôi… tôi gọi bí thư làng tới đấy!”
Ban đầu anh ta định nói gọi công an, nhưng nghĩ lại cong an xã mà, chủ yếu là giảng hòa, Tết nhất ai mà sợ chứ. Thế là theo phản xạ, liền nghĩ đến vị bí thư kia cực kỳ có uy.
Tiếc là, bí thư Tiểu Chúc hôm qua vừa mới về thủ đô rồi, giờ có muốn tìm cũng chẳng tìm được.
Nhưng lại là trùng hợp may mắn, vừa nhắc tới “bí thư”, Tống Đại Phương đã hơi chột dạ.
Ông ta còn nhớ rất rõ vị nữ bí thư kia, giọng điệu kiểu cách, việc nghiêm không làm, lại còn dám vạch trần mặt mũi ông ta ngay trước mặt cả nhà, khiến ông ta phải cúi đầu mấy tháng trời.
Giờ nghĩ lại mục đích mình đến đây hôm nay, nếu lát nữa bị người ta xỉa xói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943655/chuong-1226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.