Con trai nhà mình về, nhà họ Tống lo còn hơn cả chính ông chú Bảy nữa ấy chứ!
Trời vừa hửng sáng, Kiều Kiều đã xách thùng sữa bò ra sân, tiện tay còn mang thêm cho ông chú Bảy một túi gạo.
Thao Dang
“Chị con bảo hôm qua quên đưa cái này, bảo ông chú Bảy phải ăn uống cho tốt, phải ừm… phải…”
Cậu lắp ba lắp bắp.
“Sao cơ?”
Ông chú Bảy tò mò hỏi: “Con nói nguyên văn cho ông nghe xem nào.”
Kiều Kiều do dự một chút: “Chị con bảo phải dạy dỗ cho ra trò, nhưng thầy Tần bảo đánh vào mặt là xúc phạm người ta lắm…”
Ông chú Bảy: …
“Con yên tâm,” ông dỗ dành đồ đệ ruột của mình: “Chị con nói quá lên thôi, ý là bảo ông dạy dỗ một chút ấy mà.”
“Ồ ồ ồ.” Kiều Kiều lập tức hiểu ra, còn dặn dò thêm: “Vậy ông phải dạy dỗ cho nghiêm vào nha! Chú ấy mấy năm không về, ông chú Bảy nhớ lấy roi mây quất m.ô.n.g đấy! Hồi nhỏ mẹ con từng quất con, đau lắm luôn ạ!”
“Nhớ lâu lắm luôn ạ!”
Ông chú Bảy gật gù nhận lời, lúc này Kiều Kiều mới yên tâm quay về.
Mà giờ, chén sữa bò ông đưa cho hai đứa cháu gái chính là nấu từ cái thùng đó đấy.
Lúc nấu lên đã thấy thơm ngào ngạt rồi, nhưng ông chú Bảy vốn không rành bên vùng biên kia họ uống gì, lại nghĩ hay người ta uống trà sữa gì đó? Thế là cẩn thận thêm vào ít lá trà.
Bây giờ, hương sữa đậm đà quyện với mùi trà thanh dịNgô Lan toả trong sân, dù chỉ dùng chén
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943624/chuong-1195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.