Tống Đàm thì nào có rảnh mà chuẩn bị lễ vật tỉ mỉ như thế!
Nhưng Lục Xuyên thì có.
Sau khi quay lại thủ đô, anh đem cả xe, thật sự là cả một xe đầy ắp, ngay cả ghế sau cũng nhét kín, phân loại tỉ mỉ, sắp xếp gọn gàng.
Giờ đây không chỉ gói ngoài được chuẩn bị cẩn thận, mà đến cả hộp quà cũng được chọn theo bộ rất chỉn chu.
Những gì Vân Phong nhìn thấy chính là phần của mình, trà, tuyết nhĩ, các loại tương, cải chua, đậu đũa chua, củ cải muối… còn có cả một trái dưa hấu!
“Quá tuyệt vời!” Anh ta rưng rưng nước mắt, “Toàn là thứ tôi muốn mua mà không sao mua nổi! Cả trà này nữa, thật sự là cho tôi sao?”
“Cậu không biết đâu, hôm nọ có người nhà có quan hệ khá lớn, mang từ nhà ra chút trà, nghe nói giá ba trăm ngàn tệ một cân… Tôi nếm thử một ngụm, mùi vị y như đúc!”
Mắt Vân Phong sáng lấp lánh: “Đây là loại trà ba trăm ngàn một cân đấy!”
Lục Xuyên hơi nhíu mày, nhớ lại buổi tiệc sát trư thái hôm đó có ông chủ Thường nghe đồn cực kỳ hào phóng, chính là ông ấy gom hết chỗ trà này…
Không hổ là dân làm ăn.
Nhưng mà, loại trà này thật sự xứng đáng.
Vậy nên Lục Xuyên mặt không đổi sắc, chỉ gật đầu thản nhiên: “Đúng vậy, không bán ra ngoài.”
Thật ra làm biên tập như Vân Phong, năm ngoái tiền thưởng đã tới cả triệu. Loại trà giá ba trăm ngàn một cân tuy hiếm, nhưng anh ta cũng chẳng phải chưa từng nếm qua thứ đắt hơn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943605/chuong-1176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.