Gần đến c.uối năm, người trong làng về càng lúc càng nhiều. Đúng lúc mấy ngày nay tuyết rơi dày đặc, chẳng làm ăn được gì, mọi người liền đi hết nhà này tới nhà khác chơi.
Trong đó, phòng sưởi rộng rãi nhà họ Tống tự nhiên trở thành trung tâm buôn chuyện của đa số người.
Về chuyện này, Ngô Lan, người đã bận rộn suốt cả năm, liền bày tỏ: bà ấy thích nghe!
Đừng nói là bà, ngay cả Tống Đàm cũng chủ động bưng ra một thau gồm khoai lang sấy, hạt dẻ khô, mễ can cho mọi người gặm nhấm. Nhìn các chị các thím nghiêng đầu, mặt mũi vặn vẹo dùng răng hàm cố gắng cạy vỏ hạt dẻ hay khoai lang khô, thi thoảng chen vào vài câu buôn dưa...
A chà, đến mức không còn thời gian nhớ đến Lục Xuyên nữa rồi.
Tất nhiên, trong đó cũng không thể thiếu “ý tưởng” của bí thư Tiểu Chúc:
“Căn biệt thự của cô oai phong biết mấy, nhà cô cũng thoải mái, để dân làng có chút khái niệm cụ thể. Sau đó lại nói với họ theo cô có thể kiếm được bao nhiêu tiền, cũng dễ thuyết phục hơn.”
“Như vậy chẳng khác nào lúc mọi người tám chuyện, giúp tôi giảm bớt áp lực một chút.”
Chứ không thì dịp Tết lại phải gọi từng nhà ra họp để thuyết phục, cũng mệt lắm.
Chỉ khi cả làng trở thành một cộng đồng lợi ích vững chắc, thì hướng phát triển chung mới có thể nhất trí đồng lòng.
Mà khi mọi người tụ tập, tiêu điểm câu chuyện hiện tại, tự nhiên chính là Tống Đàm, cô gái độc thân, trẻ trung và xinh đẹp.
Thím Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943601/chuong-1172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.