“Ồ.” Tống Đàm đáp lời, quần áo là cô tiện tay cầm lấy, bản thân cũng chưa xem kỹ. Giờ nghe lời Lục Xuyên nói mới liếc nhìn thử, phát hiện đúng là đẹp thật!
Cô ngắm nhìn "bạn trai tươi mới vừa hái" của mình, cười đến là ngọt ngào:
“Thế anh thích em mặc cái nào?” (Đã đến lúc thay đổi cách xưng hô nha bà con – lời Editor)
Lục Xuyên: …
Anh hít sâu một hơi, nhìn Tống Đàm đầy bất lực:
“Đây chỉ là áo len cơ bản thôi mà…”
Cổ cao vừa phải, phần eo có đường cắt, sợi len lông cừu mềm mại, có độ bóng, chất lượng rất tốt. Nhưng mà… liên quan gì đến chuyện anh có thích hay không đâu? Vì giọng điệu lúc Tống Đàm hỏi, rõ ràng như đang đưa một chiếc váy “đặc biệt” hơn cho anh chọn vậy.
Tống Đàm lúc này mới cười ha hả:
“Em chọc anh thôi mà… Mấy cái này không cần thử đâu, cỡ vừa là chắc chắn rồi. Anh chọn thêm vài cái khác giúp em nha.”
Cô nhét mấy bộ đồ vào tay Lục Xuyên, lại liếc nhìn anh một lượt:
“Chọn cho anh vài món luôn đi, coi như mừng chúng ta hẹn hò nhé?”
Lục Xuyên: …rõ ràng có cả một bụng lời muốn nói, vậy mà đến lúc này lại chẳng biết nên nói gì.
c.uối cùng anh chỉ đành im lặng đi chọn đồ cho mọi người.
…
Đối với Lục Tĩnh, “đi mua sắm” quan trọng là cái sự “đi dạo”; nhưng đối với Lục Xuyên, thì mua quần áo chỉ là xác định nhu cầu rồi nhắm đúng mục tiêu.
Ví như Ngô Lan cần vài ba cái áo len bình dân, dễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943555/chuong-1126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.