Anh ta mới hai mấy chứ có phải năm mấy đâu!
Thế nhưng Ngô Lôi lúc này đã được dòng Kim Hà mênh m.ô.n.g cùng bầy bò dê tự do tự tại rửa sạch tâm trí, nên lại càng rõ ràng về nhận thức bản thân:
“Mẹ tôi nói rồi, cái đầu tôi không hợp với mấy việc đó, mà thôi, cậu cũng đừng có mơ mộng về công chức làm gì, tôi mới lướt Douyin thấy một ông bảo vệ khu dân cư mà nhìn cũng phong độ như quan chức trong cục đó!”
Trương Thần: …
…
Còn bên nhà lão Tống, khi năm con heo đã gần chia xong, thợ mổ heo cũng hoàn thành nhiệm vụ, mấy người trong làng tới xem náo nhiệt cũng bắt đầu túm năm tụm ba trò chuyện, bước vào sân.
Toàn người làng với nhau, chẳng ai khách sáo gì cho lắm. Vừa lớn tiếng chào hỏi Tống Tam Thành và Ngô Lan đang bận rộn dọn dẹp, vừa không ngớt khen ngợi căn biệt thự lớn:
“Nhà này xây đẹp thật đó! Giống y như biệt thự trên Douyin luôn, chắc phải hơn một trăm vạn nhỉ… chậc chậc chậc, đúng là nhờ con cái có tiền đồ mới được thế!”
Đây là lời của mấy người đi làm ăn xa từ đầu năm, chưa biết nhiều chuyện.
“Cái sân này vừa sạch vừa thoáng, mà sao bồn hoa không trồng thêm rau đi? Lúc nấu ăn tiện biết bao, tiện tay hái là có đồ xào rồi!”
Đây lại là ý kiến của người đi làm mấy tháng c.uối năm mới về.
Còn như Lý Lan Hoa, Trương Hồng và mấy thím thường xuyên làm việc ở nhà họ Tống, lúc này đã xách thùng nội tạng bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943516/chuong-1087.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.