Nói thật thì, ông chủ Thường đúng là giỏi giả vờ đáng thương.
Dù sao cũng là khách hàng lớn nhất hiện tại của gia đình, Tống Đàm nghĩ nghĩ, vẫn thở dài một hơi:
“Vậy được, hai ao cá, nhà tôi giữ lại một phần ba, phần còn lại chia cho hai người các anh, giá thì lấy chung một mức luôn.”
Chỗ cá ít ỏi này cũng chẳng đến mức nói đến chuyện bao tiêu hay không, lại còn kêu ông chủ Thường trả giá cao thì cũng không cần thiết.
Nhưng ông chủ Thường lại lắc đầu: “Không không không, đã nói rồi là cô chia hàng cho tôi, tôi phải trả giá cao. Cô chủ Tống, nếu cô cảm thấy ngại, thì sang năm chỗ đất bãi nuôi cá trồng sen nhà cô ấy, nhất định phải ưu tiên cho tôi đó!”
Tống Đàm: …
Cô còn chưa hề nói chuyện quy hoạch bãi đất với ông chủ Thường đâu, nghĩ tới nghĩ lui, tám phần là do đầu bếp Tưởng đang bận rộn trong bếp lỡ lời nói ra rồi.
Tống Đàm gật đầu: “Được!”
Lần này lão Triệu không tranh giành nữa, nếu thật sự có dư, Tống Đàm chắc chắn sẽ san sẻ cho ông ta một ít. Nhưng ông ta cũng không trả nổi giá cao, vậy chia một ít là đủ rồi, cần gì phải giằng co làm gì? Hừ! Tất cả là do tên họ Thường này làm mọi người phải cạnh tranh nội bộ!
Hai ông chủ nhìn nhau, quả nhiên vừa nhìn đã thấy chướng mắt.
Trong sân, cô Hai, dì Cả và Ngô Lan đang ngồi nhặt rửa đống rau mới hái từ trên núi về, vừa làm vừa sai việc cho Lục Xuyên:
“Tiểu Lục này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943505/chuong-1076.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.