May mà Kiều Kiều không xem bình luận, nên cũng không tiếp thu mấy đề nghị rùng rợn kia.
Còn Tống Đàm, lúc này vừa từ trong nhà tìm được mấy chiếc tạp dề và bao tay thì nhận được một c.uộc điện thoại lạ.
“A lô, Tống Đàm phải không? Đây là văn phòng Thành ủy…”
Trong lòng cô lập tức vui như mở cờ, vội vã chen vào đám ông cụ lôi bí thư Tiểu Chúc ra:
“Thành phố vừa gọi điện, nói tầm mười một giờ lãnh đạo sẽ tới, bảo mình chuẩn bị đón tiếp cho chu đáo.”
Tống Đàm hào hứng hẳn: “Chuyện lưới điện của làng mình ấy, là để đợi họ vừa ăn vừa nói, hay đợi họ ăn no mới nói nhỉ?”
Bí thư Tiểu Chúc vừa thở phào một hơi, đám cụ ông thấy đông người thì nằng nặc đòi cô nghĩ cách xin một con heo đem về chia nhau. Mấy bà cụ ở nhà đã ngóng cổ trông về cả rồi…
Làm cô đau đầu muốn nổ tung.
Thao Dang
Chỉ có năm con heo thôi! Nhà Tống Đàm thì toàn “sâu ăn” (kể cả cô ta),còn đâu ra con dư mà chia? Cho dù có dư, thà mang biếu lãnh đạo vài ký thịt còn hơn, chẳng phải nên ưu tiên người đang xử lý việc cấp bách sao?
Mấy ông cụ nếu muốn mang đặc sản về thì còn được, chứ đòi mang thịt heo? Đừng mơ.
Giờ bị Tống Đàm kéo đi, cô thở phào nhẹ nhõm, nghe vậy liền tính toán: “Không vội, đông người nói nhiều, đợi ăn xong rồi tôi sẽ tìm thời cơ nói với đồng chí Lý…”
Lãnh đạo đến thì chắc chắn sẽ có thư ký Lý của chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943504/chuong-1075.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.