9 giờ sáng, Lục Xuyên đón được Tần Vân và Hà Huống ở cửa ngõ cao tốc.
Nhưng mà…
“Không phải nói chỉ chạy một xe thôi sao? Hai người thay nhau lái sẽ đỡ mệt hơn chứ?” Cả quãng đường phải lái gần mười tiếng, chỉ có một tài xế thì hơi quá sức rồi.
Hà Huống lập tức lắc đầu như cái trống bỏi: “Không được không được! Một nơi tiên cảnh như vậy, khó khăn lắm mới được đi một chuyến, mà lại phải ngồi chung xe với người khác à? Đến lúc muốn mua gì cũng chở không nổi!”
Tần Vân cũng gật đầu phụ họa: “Đúng đúng đúng! Xe của tôi vốn chở không được bao nhiêu, giờ lại phải chia cho Hà Huống một nửa, chẳng phải lỗ to à!”
Lục Xuyên: …
Hai chiếc SUV to tổ bố, xin hỏi là thiếu không gian chỗ nào? Nhìn ví tiền hai người đầy phồng thế kia, có từng nghĩ người ta không bán cho mấy anh không? Nhưng thôi, đã quyết rồi thì Lục Xuyên cũng không nói nhiều nữa: “Được, đi thôi. Nhưng trưa phải nghỉ ở trạm cao tốc một tiếng rưỡi đấy.”
Trừ thời gian ăn và nghỉ ngơi, mọi người cũng có thể tranh thủ chợp mắt một chút.
“Được được được!” Hai người vốn ngày đêm đảo lộn, giờ hiếm khi dậy sớm để lái xe đến đây, lúc này hoàn toàn là nhờ ảo tưởng về đặc sản vùng miền mà giữ vững tinh thần, nghe nói được đi là lập tức nôn nóng vô cùng.
Lục Xuyên vừa mở cửa xe, lại chợt nhớ ra gì đó, quay đầu hỏi: “Hai người có lưu bản nháp chưa?”
Hà Huống: …
Tần Vân: …
“Ờ thì…” Hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943485/chuong-1056.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.