Phía trước có hai người đang chờ ép mễ can, cũng không nhịn được mà nhìn sang cái túi to trong tay Kiều Kiều, đúng là hiếm có, sống ở nông thôn mấy chục năm, lần đầu tiên thấy người ta mang tận ba bốn chục cân gạo đi ép mễ can.
Quái lạ thật!
Lén chụp một tấm cái đã!
Lão Chu thì chắp tay sau lưng đi dạo, Tiểu Tề theo bên cạnh cũng hóng hớt, tâm trạng còn đang thư giãn, bỗng nghe thấy có tiếng hô vang:
“Đến rồi đến rồi!!”
Ngay sau đó, bên tai vang lên một tiếng nổ trầm đục:
“BÙM!”
Khoảnh khắc ấy, tất cả mọi người cảnh giác quay phắt lại, lưng sát vào nhau, tay đã theo bản năng đặt lên hông…
Ngay lúc ấy, bên cạnh vang lên tiếng trẻ con reo hò:
“Ô! Ô! Ô! Xong rồi! Xong rồi!”
“Ăn gạo rang thôi!”
“Mẹ tôi nói cái này chỗ mẹ gọi là mễ hoa”
“Bà tôi nói gọi là nổ bỏng ngô!”
Nhìn kỹ lại, thấy một ông cụ tóc bạc trắng đang cười tươi rói thu lại cái thanh sắt nhỏ, lấy một cái thùng quay bằng sắt đen ra khỏi chiếc túi vải trắng.
Sau đó đổ thứ bên trong túi vào túi nhựa, từng hạt gạo trắng tinh hình bầu dục nhỏ nhắn hiện ra trước mắt mọi người.
Người lớn mở miệng túi ra để ai thích thì tới lấy, lũ trẻ con lập tức vươn tay túm một nắm, bỏng nổ chen cả vào kẽ ngón tay, sắp rơi ra.
Đến lượt nhóm lão Chu, thấy mấy thanh niên phía trước mặt căng như dây đàn, trong khi mấy cụ ông phía sau lại cười tươi rói, không nhịn được cũng bật cười:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943477/chuong-1048.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.