Trong sân vẫn còn khá sáng, Tống Đàm băng qua con đường nhựa, bên dưới sườn dốc, mấy cái nhà kính bị đèn đường chiếu đến trắng bệch.
Gió vừa thổi qua, màng nhựa lạch xạch vang lên.
Cô vén rèm cửa lên, liền thấy lửa trong lò giữa nhà kính bập bùng cháy, cả nhà kính tràn ngập hương vị ấm áp, ẩm ướt của đất và rau xanh trộn lẫn. Gần cửa nhất chính là đám dưa chuột.
Nhưng mà, mùi hương của dâu tây vẫn bá đạo hơn, đứng ở cửa đã ngửi thấy thơm nức mũi.
Tống Đàm lập tức bỏ rơi dưa chuột, đi thẳng vào vườn dâu tây bên trong.
Đèn trong nhà kính được bật sáng, từng chiếc lá xanh um che lấp cũng không nổi mấy quả dâu tây trắng trắng đỏ đỏ, từng chùm từng cụm chen chúc, nhìn chẳng khác nào mấy đứa nhỏ túm tụm lại sưởi ấm.
Nhưng mà... nó trông đáng thương vậy, sao lại ngon thế chứ? Thao Dang
Tống Đàm không hiểu nổi, tiện tay vớ được cái rổ, nhanh như chớp hái đầy một rổ.
Nhìn về phía trước lại thấy mấy quả dưa hấu, cô không kìm được giơ tay lên vỗ vỗ thử, dù đến giờ vẫn chưa thật sự hiểu cái gọi là “nghe tiếng đoán dưa” ra sao, nhưng ít nhất cũng học được cách chọn dưa rồi.
Cô nhìn kỹ, thấy mấy quả có vỏ dãn ra, c.uống héo khô liền hái luôn ba quả, tìm thêm cái rổ đựng vào.
Tay trái cầm dâu tây, tay phải xách dưa hấu, còn dưa chuột…
Cô đã quyết định bỏ qua rồi.
Vừa bước ra khỏi nhà kính, điện thoại đã vang lên, giọng của Ngô Lan từ đầu bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943464/chuong-1035.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.