Bí thư Tiểu Chúc vội vàng ra hiệu cho mọi người, thế là cả đám lại ùa lên xe ngồi ngay ngắn.
Trước khi xe nổ máy, cô nàng lại nhảy xuống, lấy luôn hộp củ cải muối từ tay Kiều Kiều:
“Kiều Kiều, em giúp chị vớt sẵn cho một chậu dưa muối chua được không? Lát nữa thay đồ xong, chị dẫn ông nội với mấy anh trai đến ăn.”
Kiều Kiều vui vẻ gật đầu:
“Anh trai ăn khỏe lắm không ạ? Nếu thế em lấy luôn cái chậu inox to cho tiện nhé?”
Nhà năm nay muối mấy cái vại to lắm, dưa muối chẳng thiếu.
Bí thư Tiểu Chúc cắn một miếng củ cải muối, giòn rụm mà lại có độ mềm dẻo, nhai mà lưỡng lự:
“Cũng không cần nhiều quá đâu... tối còn phải ăn cơm mà!”
Vừa cầm nửa khúc củ cải leo lên xe, lão Chúc bên cạnh lập tức đưa tay ra:
“Thơm quá trời luôn đấy! Cho ông nếm miếng coi!”
“Đợi chút, đợi chút ạ...”
Bí thư Tiểu Chúc nhanh chóng quay đầu, ba miếng thành một nuốt hết luôn, miệng lúng búng nói:
“Đợi lát nữa thay đồ xong rồi ăn, củ cải này con cắn dở rồi!”
Lão Chúc nhìn hai má cô nàng phồng lên như con sóc, nước miếng thì ồng ộc nuốt không kịp, c.uối cùng chỉ biết tức tối ngồi phịch xuống ghế.
Chúc Quân vừa nhai vừa lèm bèm:
“Ông còn giận ạ? Con còn chưa kịp giận đây này! Đứng to tướng giữa đường mà ông chẳng thèm nhận ra con… Con có còn là cháu ruột của ông không ạ?”
Lão Chúc lập tức đổ vấy:
“Tại Tiểu Đỗ lái xe nhanh quá, ông nhìn không kịp.”
Trên xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943454/chuong-1025.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.