Một bữa sáng no nê xong, mấy người lười biếng ngả lưng ra ghế sofa, hoàn toàn không còn tí khí thế làm việc nào nữa.
Con người mà, ăn no thì buồn ngủ, đó là bản năng sinh lý, không phải chuyện ý chí có thể cưỡng lại được. Nói cho cùng, họ tuy chưa làm việc, nhưng cũng chưa lăn ra ngủ ngay, thế là giỏi lắm rồi còn gì? Nhưng chuyện chưa dừng lại ở đó!
Ăn uống no say, bên cạnh lại có thêm ly trà nóng thơm lừng đặt sẵn, uống một ngụm, mùi trà thanh mát lan tỏa trong miệng, tinh thần như tỉnh táo hẳn lên, mà cũng chẳng còn thấy quá no nữa…
Mà nói thật, no thế này làm việc chỉ tổ sai sót, chi bằng đổi chủ đề phỏng vấn đi! Ví dụ như…
“Nhà các cô, mấy loại thực phẩm này có bán không đấy?”
“Đúng đó! Có bán không? Giá bao nhiêu thế?”
Tống Đàm đã quá quen với câu hỏi này rồi. Ai ăn xong cũng phải hỏi cho bằng được!
Cô mỉm cười rạng rỡ:
“Bán thì không còn để bán đâu, bọn tôi giờ ký mấy hợp đồng với nhà c.ung cấp rồi, còn có cả cửa hàng online nữa, đơn hàng nhiều đến mức không kịp làm đây này…”
“Nhưng nếu mọi người thực sự muốn mua, tí nữa lên núi quay phong cảnh, gặp chỗ nào có cải thảo với củ cải ưng ý thì thích bao nhiêu hái bấy nhiêu nhé!”
Mọi người nghe mà tinh thần bừng tỉnh. Gì cơ?! Còn có củ cải với cải thảo?
Nghĩ đến cái đĩa củ cải trộn hồi sáng bị vét sạch không còn miếng nào, Dư Yến kích động hét lên:
“Vậy cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943400/chuong-971.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.