Nhắc đến vụ báo công an, Kiều Kiều ưỡn n.g.ự.c tự hào:
“Chú công an nói cảm ơn em!”
Cả nhóm: …
Một lát sau, Tống Đàm vẫn không cam lòng, hỏi:
“Rồi… hết rồi á?”
Kiều Kiều quay đầu nhìn cô:
“Hết rồi ạ! Chị kia tội nghiệp vậy, đương nhiên phải giao cho chú công an rồi.”
Lúc này đến cả Tống Đàm cũng hơi bị nghẹn:
“Nhưng mà người ta nói với em bao nhiêu là chuyện, nào là ngoại tình, nào là đau khổ… sao em cứng nhắc dữ vậy trời?!”
Cô nhìn Kiều Kiều đầy kinh ngạc, phát hiện cậu em trai mơ mơ màng màng trong trí nhớ giờ đây… có vẻ cũng đáng tin ghê!
Còn cậu em đáng tin thì hơi ngượng, liếc nhìn thầy Tần:
“Thầy Tần từng dạy em, dính vào chuyện hôn nhân hay tình cảm của người khác thì c.uối cùng kiểu gì cũng bị người ta trách móc.”
Kiều Kiều hớn hở đếm ngón tay kể:
“Cho nên tụi em còn học mấy cụm từ nữa: ‘chớ chen chuyện nhà người’, ‘trong ngoài đều bị ghét’, ’đầu giường cãi, c.uối giường lại hòa’…”
Thao Dang
Thế là, cả đám người đều quay sang nhìn Tần Quân, ánh mắt đầy tán thưởng khiến anh ta xấu hổ muốn độn thổ.
Bình thường bắt nạt Trương Yến Bình thì chuẩn từng câu, vậy mà bài học của mình bị học trò thuật lại kiểu này, sao nghe nó cứ… kỳ kỳ vậy? Bà Đường thì cười híp mắt:
“Tốt lắm tốt lắm! Tiểu Tần à, cậu là thầy giáo biết dạy học trò nhất mà tôi từng gặp đó… có bằng sư phạm không thế?”
“Có hay không cũng không quan trọng!” Tống Đàm lo lắng ngắt lời ngay:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943394/chuong-965.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.