Nhiệt độ ở làng Vân Kiều đã gần xuống dưới 0 độ, còn ở Thủ Đô thì lại càng lạnh hơn. May mà bên đó đã sưởi từ sớm, nên chỉ cần không ra ngoài, ở trong phòng vẫn rất thoải mái.
Chỉ có điều quá khô.
Lục Xuyên như thường lệ dậy sớm rèn luyện, nhưng vừa hít một hơi liền cảm thấy cổ họng và mũi như hít vào toàn là không khí khô khốc. Anh đã quen với việc sưởi suốt mấy năm nay rồi, nhưng không hiểu sao năm nay lại cảm nhận rõ ràng đến thế? Hết cách, đành phải bảo người ta gửi thêm một chiếc máy tạo ẩm.
Dù sao thì trời lạnh cũng có cái lợi, đó là hoa trên sân thượng không cần phải chăm nhiều. Ngoài mấy chậu trà hoa đang ra sức làm căng nụ hoa, còn vài chậu cúc lá đã vàng úa nhưng hoa vẫn chưa tàn.
Số còn lại, hoặc như hoa nguyệt quý chỉ còn lơ thơ vài chiếc lá, hoặc như cẩm tú cầu thì chỉ trơ lại vài cành trụi lủi sau khi cắt tỉa.
Còn mấy loại cây nhiệt đới chỉ trồng để ngắm lá, từ sớm đã được chuyển vào trong nhà, không thì chỉ cần một trận gió bắc thôi là "ngủm" ngay.
Lục Xuyên ho khẽ hai tiếng, không nhịn được lại tu một ngụm nước lớn. Khô, thật sự quá khô!
Anh ra đứng trên ban công, dù nhiệt độ ngoài trời thấp nhưng độ ẩm lại cao hơn trong nhà một chút. Trên mấy chậu cây gần mép sân còn đọng lại lớp sương giá mỏng. Nhưng chỉ đứng một lúc thôi, gió bắc thổi tới, lúc anh quay vào thì phát hiện chóp mũi mình đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943365/chuong-936.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.