Một tiếng đồng hồ livestream này tất nhiên không thể chỉ ngồi không. Kiều Kiều giơ tay trái lên “diễn” một lúc, sau đó thở dài:
“Vậy… vậy em làm gì tiếp đây nhỉ?”
Trương Yến Bình nhìn quanh một vòng:
“Nhà kính nhỏ quá, chẳng có gì để xem. Em tranh thủ hôm nay nắng đẹp, dắt mọi người lên núi nhà mình xem chơi đi.”
Nghĩ nghĩ, anh ta lại dặn thêm mấy câu:
“Đừng đưa mọi người đi xem heo nhé, heo đều lớn hết cả rồi, ngon lắm… Mà dắt đi xem lại khiến nhiều người thèm mà không được, buồn đấy.”
[Đại ca xã hội đen, nói đến tàn nhẫn chắc vẫn là anh nhất đấy!]
[Anh đúng là biết cách đ.â.m vào tim tôi.]
[Nói luôn đi, thịt heo mùa đông này chọn con nào đây?]
[Anh nói vậy nghe có giống người không?]
[Tôi ăn còn không tới, nhìn cũng không cho à?]
[Khu tôi đang có dịch tả heo, sườn trong siêu thị tăng lên 38 tệ/cân rồi.]
[Cũng dịch tả… sắp Tết rồi, chẳng lẽ lại tăng giá nữa?]
[Nhớ lại Tết hai năm trước mua thịt heo nuôi 27 tệ/cân… đau đớn!]
Và thế là, không ngoài dự đoán, câu chuyện lại… lạc đề.
Kiều Kiều thì không xem bình luận, c.uộc sống bỗng dưng ít phiền não hơn hẳn. Lúc này, cậu ngoan ngoãn gật đầu:
“Được rồi, tôi dắt mọi người đi xem cây táo nhé.”
Trương Yến Bình nghĩ đến mấy cây táo trên núi giờ chỉ còn cành trụi lủi, hơi chần chừ một chút nhưng rồi cũng gật đầu:
“Được, fan em thích đi theo em mà. Em thích quay gì thì cứ quay cái đó.”
Kiều Kiều không hiểu gì, nhưng được khen thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943354/chuong-925.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.