Mắt bà Đường sắp dính c.h.ặ.t vào tay Ngô Lan luôn rồi!
Bởi vì bà tuổi tác đã cao, lòng bàn tay khô gầy vàng vọt, bao năm đi dạy làm việc, ngón tay cũng đầy vết chai!
Quan trọng nhất là, đôi tay của Ngô Lan thực sự rất khác biệt!
Và đây chỉ là hiệu quả sau một đêm thôi!
Bà ngẩng đầu lên:
"Loại kem dưỡng tay này có bán không? Cho tôi mua trước mười tuýp nhé!"
Một tuýp để dưỡng tay, một tuýp dưỡng chân, một tuýp bôi khắp người, một tuýp thử xem có thể dùng để cạo mặt không…
Còn lại thì để dành!
Chẳng lẽ bà già rồi còn phải lo mấy đứa trẻ con dùng cái gì sao? Tống Đàm bất đắc dĩ:
Thao Dang
"Không được đâu bà Đường ạ, trước giờ chỉ mới ép được một ít dầu trà để thử nghiệm thôi. Nếu muốn sản xuất quy mô lớn, phải đợi thu hoạch hết trà trên núi, phơi khô rồi mới tính được ạ."
Bà Đường nôn nóng:
"Vậy tối nay còn định xào gà bằng dầu trà nữa à? Không dùng mỡ heo được sao? Lãng phí thứ tốt như vậy để ăn thì tiếc quá!"
Không được đâu!
Chỗ trà thu được chỉ có chút xíu ấy thôi, nghiền ép ra dầu cũng chỉ ra được tí dầu cặn, còn lẫn một ít bã.
Nấu ăn thì thi thoảng dùng một chút không sao, nhưng nếu đem làm mỹ phẩm thì chưa đạt yêu cầu.
Sự tiếc nuối của bà Đường lộ rõ mồn một.
Bà thở dài:
"Mấy người nhà này, dựa vào việc đồ tốt mà chẳng thèm quan tâm bán thế nào. Bây giờ trời lạnh hanh khô, chính là lúc cần dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943334/chuong-905.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.