Ký túc xá của giáo sư Tống còn rộng rãi hơn một chút.
Diện tích 50 mét vuông, gồm hai phòng ngủ và một phòng khách.
Tuy nhìn qua còn khá trống trải, nhưng bố cục lại rất ngay ngắn.
Mặc dù trời lạnh, nhưng ánh nắng tràn ngập, vừa nhìn thấy, bà Đường đã sáng mắt lên:
"Ôi chao, tuyệt quá!
Dạo này tôi xem trên mạng thấy nhiều mẫu bài trí nhà cửa mới đẹp lắm, đang không biết kiếm đâu ra chỗ để thử đây!"
Nhà hai ông bà sống là khu tập thể cũ, vị trí, diện tích thì khỏi chê, chỉ có điều, kiểu nhà lại quá xưa.
Bố cục cũng thuộc dạng cũ kỹ, mà chuyện trang trí lại thì... thôi khỏi nói.
Muốn sửa lại cũng ngại, sống bao nhiêu năm rồi, đâu còn sức mà đập phá sửa sang lớn.
Nhưng không sửa thì mỗi lần lướt mạng thấy đám trẻ bày biện đủ phong cách cũng thấy ngứa ngáy tay chân.
Huống chi, hồi xưa hai ông bà cũng coi như có chút thành tựu, nhưng quốc tình lúc đó là: làm b.o.m nguyên tử cũng chẳng bằng bán trứng trà kiếm tiền, nên thật sự không dư giả nhiều.
Giờ mà nói tiện tay bỏ tiền mua thêm một căn nhà mới? Không thực tế tí nào.
Bây giờ thì tốt rồi, có ngay một căn hộ bán hoàn thiện, chỉ lát sàn, làm điện nước, quét tường trắng, đúng chuẩn cho bà đây, vừa không phải động chạm lớn, vừa tha hồ trang trí theo ý thích!
Dù bà Đường thực sự rất vui hay chỉ đơn thuần khéo léo, thì trong mắt Tống Đàm, thế này đã quá hài lòng rồi.
Lập tức cô vỗ n.g.ự.c đảm bảo:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943333/chuong-904.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.