Mặc dù đã lên kế hoạch dựng nhà kính, nhưng Tống Đàm vẫn rất có nguyên tắc: mùa đông là để nghỉ ngơi thì nhất định phải nghỉ ngơi!
Vì vậy nhà kính chỉ làm hai mẫu, không hơn lấy một phân.
Nhìn qua thì hai mẫu đất chẳng bao nhiêu, nhưng một khi nhà kính dựng lên, không gian như thể rộng ra hẳn, từng khoảnh đất được chia nhỏ, chỉ còn chờ quy hoạch cụ thể.
Đây là chuyện lớn, cả nhà lão Tống đều có mặt đầy đủ, ngay cả Ngô Lôi cũng được gọi về từ trại bò.
Anh ta còn ôm theo một con dê con mới sinh, bốn chân màu vàng kem, lông trắng như tuyết, do mới ra đời còn yếu ớt, Ngô Lôi ngày nào cũng cho bú, giữ ấm, chăm sóc còn tận tình hơn cả dê mẹ!
Mấy con dê còn biết cảm thông, bây giờ anh ta bước vào chuồng cho ăn, chẳng còn con nào từ phía sau húc vào eo anh ta nữa.
Con dê con kêu be be, vừa mềm vừa ngoan, làm Kiều Kiều nhìn thấy liền quên luôn mấy con mèo cam trong sân, lập tức ngồi phịch xuống cạnh Ngô Lôi, trông như đang nôn nóng muốn sáp lại gần.
Nhưng lần này họp mặt là để bàn chuyện chính.
“Chỉ có hai ba tháng thôi, mọi người mau nghĩ xem mùa đông trồng gì trong nhà kính là có lợi nhất?”
Câu này mà cũng cần suy nghĩ sao?! Trương Yến Bình đang mặc áo dài tay ngồi trong căn phòng ấm áp, nhìn ra trời ngoài âm u, là người đầu tiên lên tiếng:
“Dưa hấu! Nhất định là dưa hấu! Ngồi quanh bếp lửa ăn dưa hấu!”
Tống Đàm phất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943307/chuong-878.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.