Chuyện mua xe của Tống Tam Thành lại bị dẹp sang một bên, vì cả nhà giờ không ai rảnh đi chọn xe cho ông, mà toàn tâm toàn ý lo tìm người mua vật tư dựng nhà kính.
Việc này không đơn giản chút nào, vì trong trấn chẳng ai chuyên làm mảng này, phải qua tay giới thiệu mới mời được công ty trên thành phố về. Bên đó sau khi khảo sát hiện trường, lập tức đưa ra đề xuất:
“Hay là dựng cái nhà kính 2 mẫu ngay chỗ ruộng bằng phẳng trước cổng đi.”
Thứ nhất, gần nhà, tiện chăm sóc.
Thứ hai, trên núi toàn là sườn dốc, rất khó thi công. Mà đất ruộng dưới này tuy cũng có chênh lệch, nhưng làm nhà kính chỉ cần điều chỉnh móng cọc, hoàn toàn không thành vấn đề.
Chỉ có điều…
Mấy luống rau rải rác ngoài cổng, đang run rẩy trong gió rét, cũng đến lúc chấm dứt c.uộc đời tàn tạ của mình rồi.
“Nhổ sạch! Cày đất! Dưỡng đất! Lấp rãnh lên luống lại từ đầu!”
Bên công ty về lên bản vẽ đo kích thước, ruộng nhà họ Tống đã rộn ràng khí thế hừng hực trở lại.
Đám người như Chu Mao Trụ vừa mới nhàn hạ được vài hôm, đang định tranh thủ đi hái rau kiếm mỗi đêm trăm tệ, thì nay lại có việc mới.
“Anh nói xem!” Ông ta vừa lật đất, vừa hí hửng:
“Làm hai bữa nghỉ hai bữa, vừa kiếm được tiền, vừa có thời gian nghỉ ngơi, đời thế mới sướng!”
Có người bên cạnh nghe thế thì lắc đầu:
“Anh muốn nghỉ, chứ tôi thì không. Nghe chưa, đội làm đường gần tới chỗ mình rồi, đang tuyển người đó!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943306/chuong-877.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.