188 tệ, giá cả như thế coi như được quyết định xong, dù gương mặt Quách Đông trông đau khổ như thể bị c.h.é.m giá. Nhưng phải nói rằng, chỉ cần nghĩ đến kim anh tử, cô ta cũng bắt đầu thấy mong chờ.
Dù sao thì giờ cô ta cũng khá rủng rỉnh.
Cảm ơn những bệnh nhân nam trung niên của cô ta!
Tống Đàm thì lại cảm khái:
“Nhìn vẻ mặt của mấy người, tôi như thấy được sự thay đổi của xã hội…”
Lúc mới về quê, cô lướt điện thoại thấy toàn là quảng cáo mỹ phẩm thiết kế nhỏ lẻ, cao cấp, quảng bá ngập trời; còn có cả quảng cáo vay tiêu dùng, thứ gì cũng có thể mua trả góp.
Còn giờ thì nhìn vào báo cáo bán hàng nhà mình, cùng với giá định ra cho kem dưỡng tay, cũng đủ thấy người ta giờ chẳng còn mặn mà với thương hiệu cao cấp nữa, mà chuyển sang… chăm lo cái ăn rồi.
Kem dưỡng tay 50g giá 188 tệ có gì là đắt? Nhà họ bán một hũ tương ớt xanh cũng đã 100 tệ đấy nhé!
Tương ớt thì ăn hai bữa là hết, còn kem dưỡng tay, kể cả có bôi toàn thân thì cũng dùng được mười lần tám lượt chứ? Mệt lòng.
Cô dứt khoát phất tay:
“Vậy mấy người nấu sáp ong đi, tôi lên núi thăm Đại Hùng.”
Ai nấu?
Bí thư Tiểu Chúc nhìn sang Quách Đông, Quách Đông nhìn sang Trương Yến Bình, Trương Yến Bình lại nhìn Tần Quân…
Ông chú Bảy bỗng hét to:
“Ai thèm nấu cái này? Kêu Kiều Kiều xuống mà nấu!”
…
Tốc độ của Tống Đàm còn nhanh hơn Kiều Kiều nhiều, chưa mấy chốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943300/chuong-871.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.