Một lớp muối, một lớp dây khoai lang, đầy hũ thì rắc thêm chút muối lên trên, c.uối cùng đổ nước đun sôi để nguội vào…
Chỉ trong một buổi sáng, một mình Kiều Kiều làm việc muối rau hăng say không biết mệt. Cậu thậm chí còn dư sức để vuốt mấy bó dây khoai cho ngay ngắn tăm tắp, rõ ràng kiểu công việc lặp đi lặp lại thế này rất hợp gu của cậu!
Tới khi đậy nắp cái hũ c.uối cùng, đám ông bà cụ trong sân đã lục tục rủ nhau lên núi cả rồi. Còn cậu thì tự nhiên lại ỉu xìu:
“Con quên chưa dạy các bạn nhỏ rồi, bọn họ không học được món này. Lỡ sau này tổ chức họp lớp lúc mổ heo, không khéo bọn họ bị trượt hết thì sao ạ?”
Trương Yến Bình thầm nghĩ: đúng là được thầy Tần Quân dạy dỗ có khác, cái tinh thần trách nhiệm của một người làm giáo viên đúng là khỏi chê!
Mà họp lớp á, nhiều khi cũng đâu có nhất thiết phải căn cứ vô thành tích.
“Không sao đâu!” Anh ta hào sảng vỗ n.g.ự.c: “Tới lúc đó anh kiểm tra bọn họ trong livestream, thế nào cũng có người làm được cho coi!”
Kiều Kiều ngây thơ không biết lòng đen như mực của "đại ca hắc đạo" này, gật gù đồng ý, còn chu đáo nói thêm:
“Anh Yến Bình yên tâm đi! Anh là thầy coi thi mà, lúc đó tụi em ra đề xong sẽ để anh làm trước luôn!”
Trương Yến Bình: “Ừm ừm... Ủa hả???”
…
Buổi chiều, anh chàng Tiểu Trương lại lái chiếc xe tải nhỏ thân quen tới.
Mở cốp ra là ba thùng to toàn hộp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943280/chuong-851.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.