Hai người tuy mới gặp, nhưng nói chuyện cực kỳ ăn ý:
“Anh cũng không phải người địa phương nhỉ?”
“Tôi không phải, trước kia đi theo một người quản lý, mọi người gọi anh ấy là tổ trưởng. Tính tình tốt lắm, lần này nói bên kia thiếu người, hỏi tôi có muốn đi kiếm ít tiền hai tháng không, thế là tôi đi liền.”
Nói rồi anh ta cười tít mắt, đầy vẻ mong chờ:
“Cố làm hai tháng, trời lạnh là được về nhà ăn Tết, không bị lỡ mùa, lại có một khoản tiền…”
Người sửa đường hơi sững sờ: “Nhưng chỗ này không phải đi vào trong làng à?”
Anh ta nhìn con đường độc đạo phía trước: “Xây nhà cho dân làng mà cũng cần thuê người từ nơi khác tới à?”
“Anh nói thế là…” ông chú say xe nhíu mày không vui:
“Anh cũng không phải dân bản địa còn gì? Giờ ai mà không đi làm thuê? Trong làng giờ có mấy người trẻ đâu?”
Câu này đúng thật. Người sửa đường kia cứng họng, không phản bác được.
“Nghe nói là một ông chủ mở nhà máy, mở công ty trong làng. Nhà xưởng xây xong hết rồi, tôi tới không kịp. Giờ là xây ký túc xá, mấy dãy liền, đợt trước tôi tới trễ, giờ mới có đợt mới.”
“Lần này có thêm việc mới, ngoài xây nhà cho người nhà ông ấy còn phụ thêm mấy gian ký túc xá nữa, tầm hai tháng là xong.”
“Vậy là anh từ làng này chạy sang làng khác à… cũng cực ghê ha…” Người kia lầm bầm.
Nhưng người đi xây nhà thì chẳng để tâm: “Miễn lương cao là được. Ông chủ cũng không khất tiền công, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943263/chuong-834.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.