Trương Yến Bình nhanh chóng quay một đoạn video, vừa định gửi về để cả đám cùng nhau cười chê chú chó nhỏ đáng thương kia, thì lại thấy chú chó chăn dê kia bỗng hạ thấp người, miệng phát ra tiếng “grừ grừ” đầy đe dọa.
Tư thế đó, y hệt như một con sói con đang rạp xuống mai phục, chuẩn bị tấn công!
Hai chú dê con đang ngơ ngác gặm cỏ đột nhiên sững lại, ký ức tổ tiên lập tức được đánh thức.
Thấy sói là phải chạy chứ “be be be” cái gì nữa!
Ngọn cỏ đang nhai trong miệng rớt bịch xuống đất, rồi lập tức cắm đầu cắm cổ bỏ chạy, bốn cái móng nhỏ xinh như gắn lò xo tăng lực, chỉ nhảy một phát đã xa tít mù, miệng kêu “be be” nghe mà thảm thương hết biết, đến nỗi cả đàn dê ở gần đó cũng nhốn nháo.
Chẳng qua là… không biết do chúng nó quá ngốc, hay do bị nuôi nhốt quá lâu, hay đơn giản là cảm thấy chú chó kia chẳng có tí uy h.i.ế.p gì, phần lớn dê chỉ ngó nghiêng hai cái rồi lại cúi đầu gặm cỏ tiếp.
Chỉ còn lại hai chú dê con hoảng loạn cực độ, chạy trốn vừa nhanh vừa khổ sở, chủ yếu là… vừa nhát lại vừa nghe lời.
Còn chú chó chăn dê thì vẫn đứng yên ở đó quan sát, Trương Yến Bình thậm chí còn thấy được nét đắc ý và khinh bỉ hiện rõ trên mặt nó!
Sau đó, nó lại tiếp tục thong dong đi vòng quanh bãi sông, như đang đi dạo.
Trương Yến Bình đứng tại chỗ nhìn một hồi, thầm nghĩ: bảo sao người ta nói chó là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943261/chuong-832.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.