Đối mặt với sự kiên trì của dân câu cá, Trương Yến Bình bỏ ngay cái vẻ đắc ý ban nãy, lập tức chuyển sang giọng chân thành:
“Cá Chạch đại ca, vẫn là anh chịu ủng hộ bọn tôi, nào nào nào, phần mồi câu này là chuyên dùng để đánh ổ, bọn tôi định giá 188, hôm nay cho anh dùng thử miễn phí, xem có câu được cá không!”
Cá Chạch đại ca mở túi nilon ra, một mùi thơm nồng mùi rượu lập tức bốc lên, anh ta không kiềm được hít một hơi thật sâu đầy say mê, rồi nhìn cái túi mà chảy nước miếng ròng ròng:
“Cái này… cho cá ăn á?”
Trương Yến Bình: …
Anh ta mặt mày phức tạp: “Anh nói vậy chứ trong này toàn ngũ cốc thôi, người ăn cũng không sao cả, có điều phải trả tiền.”
Cá Chạch đại ca: …
Vốn dĩ còn đang thèm lắm, nghe nói vậy thì… thôi, vẫn là lòng tự trọng quan trọng hơn.
Sau đó mới sửng sốt: “Mồi đánh ổ mà bán 188?! Mấy người muốn tôi phá sản à?!”
“Làm gì đến mức đó?” Trương Yến Bình quả quyết: “Anh dùng cái này, một ngày câu hai chục ký cá, không lời à?”
Dân câu cá nhìn anh ta với vẻ căm phẫn:
“Ha! Tôi biết mà! Từ hồi thấy anh âm thầm lượn lờ trên diễn đàn là biết không có gì tốt lành rồi, căn bản không hiểu gì về câu cá! Bây giờ đi mấy chỗ câu dịch vụ, cá câu được đều tính tiền hết đấy!”
Trương Yến Bình: …
Quảng cáo thôi mà, sao lại gọi là âm thầm lén lút được? “Thế thì câu cá tự nhiên đi, câu bao nhiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943260/chuong-831.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.