Chuyện làm đường bây giờ đã trở thành việc cấp bách.
Thế nhưng loại chuyện này đâu phải cứ muốn là được, dù Tống Đàm có nóng lòng đến mấy cũng chỉ có thể chờ.
Mãi cho đến hết kỳ nghỉ lễ Quốc Khánh, bí thư Tiểu Chúc mới hớn hở xách theo một chai Mao Đài đến nhà:
“Tống Đàm! Tống Đàm! Bản vẽ quy hoạch làm đường ra rồi! Ông nội Tống có nhà không? Tin mừng lớn như này, chúng ta nhất định phải uống một chén ăn mừng!”
Tống Đàm cũng mừng quýnh, vừa đưa tay đón lấy chai rượu vừa làm bộ khách sáo:
“Thôi dẹp đi, tới là quý rồi, còn mang rượu làm gì…”
“Ồ.”
Tiểu Chúc né tay cô, nghiêm túc nói:
“Tôi tìm ông nội Tống cơ. Rượu này để tôi uống với ông ấy!”
Tống Đàm nheo mắt nhìn cô ta đầy nghi ngờ.
Chẳng bao lâu sau, thấy Tống Hữu Đức từ ngoài bước vào, cô nàng lập tức vui vẻ báo tin mừng lại một lần nữa, rồi hai tay c.ung kính dâng rượu:
“Hôm nay vui quá, cháu mang theo chai rượu ngon tới đây! Ông uống thêm vài chén nha!”
Tống Hữu Đức thì chau mày:
“Toàn người nhà cả, khách sáo gì chứ? Rượu cất lại trong nhà cũng có, ủ được hai tháng rồi, lần này uống bảo đảm không say nhanh như lần trước!”
Tiểu Chúc liền cười toe toét:
“Ông nội Tống ơi, ông tốt với cháu quá trời, như ông nội ruột của cháu luôn đó!”
Phía xa, ông cụ Chúc nhìn cái chai rỗng trong tay mình mà than thở không thôi…
Còn Tống Đàm, đứng gần đó mà nghiến răng nghiến lợi trong lòng:
“Hay cho cô Tiểu Chúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943252/chuong-823.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.