Bà Triệu khoác tay ông xã Triệu Tổng đi ra, dáng vẻ chẳng khác nào nữ hoàng, vừa đi vừa thong thả như đi dạo công viên. Còn ông chủ Thường thì đứng trơ một mình giữa sân, trong lòng rầu rĩ: Mới có một bữa cơm thôi mà đối thủ mạnh mẽ đã lộ mặt rồi!
Cầu trời phù hộ, nhà họ Tống tốt nhất đừng mở rộng trong ba năm tới. Tôi thà giới hạn sản lượng còn hơn là để mấy người khác mua được!
Dù nghĩ vậy nhưng để thể hiện thành ý hợp tác lâu dài, anh ta vẫn gọi điện báo tin cho Tống Đàm.
Đồng thời lại bấm gọi cho tài xế:
“Xuất phát hết rồi chứ? Đi tới đâu rồi? Trên đường nhớ cẩn thận nha!”
Cẩn thận mang rau về cho ngày mai giùm cái!
…
Tối nay buổi khai trương thử kết thúc khá nhanh, chưa đến 9 giờ là mọi người đã lục tục rời đi. Đặc biệt là phần lớn khách mời khi ra về đều mặt nặng mày nhẹ, hoặc chau mày cau có, dáng vẻ vội vàng hấp tấp, khiến ông chủ bên khu sinh thái Du Nhiên Cư ở đối diện sướng rơn trong lòng!
Ông ta nghĩ bụng: Tôi nói rồi mà, tốn tiền sửa sang lại làm gì cho phí?! Đám khách tối nay, loại chỗ xa hoa lộng lẫy nào mà chưa từng đi qua?
Giờ thấy chưa? Mới khai trương thử mà đã bị ngó lơ rồi đó!
Ông ta hận không thể cười ha hả ba tiếng cho hả hê, cả người rạng rỡ như xuân về hoa nở. Khi đi xuống lầu còn cố tình ghé qua quầy thu ngân, cười tủm tỉm gật đầu với cô lễ tân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943244/chuong-815.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.