Mặc dù ông chủ trại bò nói rất có lý, nhưng chuyện giới thiệu khách hàng thế này…
Tống Đàm từ chối khéo: "Không cần đâu, khách hàng bên tôi không thiếu. Nếu bên anh có nhu cầu, tôi cũng có thể giúp giới thiệu. Còn về chất lượng… từ trước đến nay, chưa ai nghi ngờ về chất lượng hàng nhà tôi cả."
Gì cơ? Tự tin đến vậy luôn? Còn nói khách hàng không thiếu? Ông chủ trại bò tỏ ra đầy nghi ngờ.
Nhà nào mà chẳng coi khách hàng như bảo bối, giấu kín còn chẳng hết, thế mà người này lại thản nhiên như vậy. Nếu không phải vì giáo sư Tống quan tâm đặc biệt đến anh ta, có đánh c.h.ế.t anh ta cũng không tin nổi.
Giờ thì hay rồi, gặp ngay một người còn ngông hơn cả mình.
Ai ngờ giáo sư Tống lại gật đầu đồng ý: "Khách hàng và chất lượng đúng là không cần lo. Cô ấy có đủ thực lực. Này, Ngưu Bôn, cứ sắp xếp khoảng bảy tám chục con bò đi."
Nghe đến đây, Ngưu Bôn lại càng tò mò hơn. Nhưng nghĩ đến những lá trà kia, anh ta cảm thấy hình như đúng là chẳng cần lo thật.
Anh ta bán một con bê con cũng chỉ được hai ba ngàn tệ, trong khi người ta tùy tiện lấy ra nửa cân trà cũng đã hai vạn rưỡi, lại còn không có hàng để bán.
Nghĩ vậy, anh ta không khỏi cười thầm vì đã múa rìu qua mắt thợ.
Sau đó, anh ta nghiêm túc trở lại: "Được rồi, vậy ta nói về bò trước nhé. Trước khi xem bò, hãy nói về thức ăn cái đã."
"Nhìn máng ăn này đi, nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943217/chuong-788.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.