Quãng đường tiếp theo trôi qua một cách yên ả.
Người cha ngồi ghế sau, có vẻ vẫn còn sợ hãi, cầm hạt dẻ mà bóc từng chút một như thể đang đút cho kiến ăn, cẩn thận đưa cho con trai. Đôi giày phát sáng bảy màu bị nhét thô bạo vào túi áo, xem chừng trước khi xuống xe cậu nhóc cũng đừng hòng được mang lại.
Người duy nhất đang vật lộn lúc này chính là Yến Nhiên.
Bữa sáng là cơm nắm với súp mì. Nghe có vẻ đơn giản, nhưng bên trong cơm nắm lại có trứng trà thái nhỏ, đậu đũa muối chua, tương dưa hấu, thêm cả dưa leo thái sợi, chà bông cá, dưa muối nhỏ...
Thậm chí còn có loại nhân ngọt làm từ mứt anh đào được nấu từ mùa xuân!
Chính là cây anh đào ngay trước cửa nhà, từng bị cả sóc lẫn lão Từ dòm ngó. Vì giống anh đào địa phương này không để lâu được, mà lúc đó mọi người lại bận rộn, nên ông chú Bảy đã nấu thành mứt luôn.
Ông không nói cho ai biết, hũ mứt cứ thế bị để trong bếp. Vì trong nhà có quá nhiều đồ ăn ngon, nó dần bị lãng quên trong góc.
Người nhà họ Tống cứ tưởng là có ai ăn mất hoặc mang đi biếu rồi. Nghĩ lại thì một cái cây cũng chẳng ra bao nhiêu quả, lão Từ lại làm việc tận tâm như vậy, cho ông ấy cũng không có gì đáng tiếc.
Bây giờ lôi ra được một hũ đầy, vậy mà chỉ trong một buổi sáng đã bị ăn sạch. Đến cả người trầm ổn nhất là Tần Quân cũng không nhịn được mà ăn quá no, huống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943214/chuong-785.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.