"Ăn trên tàu cao tốc, có hơi thiếu đạo đức nhỉ? Thơm quá đi mất..."
Yến Nhiên cầm quả trứng luộc, thực ra cũng hơi ngại.
Tống Đàm thản nhiên: "Vậy thì chưa ăn vội, tôi cũng không đói lắm."
Lời vừa dứt, chỉ nghe "đông" một tiếng vang lên từ phía sau, Yến Nhiên quay đầu lại thì thấy một cậu bé khoảng ba đến năm tuổi đang nhấc chân lên, cười khanh khách đạp vào lưng ghế.
Mỗi lần đạp, đôi giày của cậu lại phát sáng rực rỡ bảy màu.
Thấy Yến Nhiên quay lại, người đàn ông trẻ tuổi ôm đứa bé nhíu mày, sau đó nhẹ giọng nói: "Xin lỗi nhé, trẻ con nghịch ngợm ấy mà."
Nhìn bộ dạng của anh ta, cơn giận của Yến Nhiên cũng dịu đi phần nào.
Cô quay lại, vừa lấy khăn giấy bọc quả trứng lại, thì lưng ghế lại rung lên lần nữa!
Cô lại quay đầu lại, chỉ thấy người cha trẻ tuổi kia một lần nữa nở nụ cười áy náy.
Thao Dang
Yến Nhiên: ... Có giận cũng không trút được, bực ghê!
Tống Đàm nhíu mày, đang định lên tiếng.
"Đông!"
Yến Nhiên không nhịn nổi nữa, lập tức quay đầu lại: "Xin lỗi, anh có thể quản con mình một chút không? Nó đã đá ba lần rồi đấy!"
Người đàn ông kia vẫn giữ vẻ mặt áy náy: "Xin lỗi nhé, trẻ con mà, nói lý lẽ nó cũng không hiểu đâu."
Anh ta trông có vẻ rất chân thành, nhưng đứa bé trong lòng anh ta lại cười khanh khách, tiếp tục giơ chân đạp vào ghế.
Cơn giận của Yến Nhiên lập tức chuyển thành cười!
"Trẻ con không hiểu chuyện, đa phần là do cha mẹ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943212/chuong-783.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.