Khúc sông Kim Hà có vị trí đặc biệt, trời thì đang vào đợt nóng nực cuối thu, thế mà gió ở đây lại vừa ấm vừa mát, mang theo hơi nước từ bờ sông, làm không khí thoải mái lạ thường.
Giáo sư Tống vừa đến đã nhận ra nơi này là đất lành, lập tức giới thiệu ngay với Tống Đàm mà không chút do dự.
Nhưng nơi này cũng chẳng phải không có khuyết điểm.
Ví dụ như đất càng gần bờ sông thì càng mềm nhão, muốn trồng cỏ khô hay làm luống thì máy móc nông nghiệp gần như vô dụng.
May mà nhà họ có Đại Hoàng.
Đại Hoàng già rồi, lúc đầu mới về nhà Tống Đàm, nó còn ủ rũ suốt một thời gian.
May mà nhà họ Tống thay phiên chăm sóc nó. Ngày nào không dẫn ra ao tắm rồi ăn cỏ nước thì lúc cho heo ăn lại tiện tay cho nó thêm ít đồ ăn vặt...
Giờ thì hơn một tháng trôi qua, Đại Hoàng đã được chăm đến mức béo tốt, bóng lưỡng, nhìn như dát vàng dưới nắng, trông mà thích mắt vô cùng!
Tống Tam Thành bảo nó làm việc thì khỏi nói, thông minh đến lạ, cày ruộng vừa nhanh lại vừa tốt!
Phần sau bãi sông mềm nhũn, người đi còn lún chân, thế mà Đại Hoàng vẫn hùng dũng như con bò khỏe, chẳng hề hấn gì!
Giờ nhìn từng luống đất ngay ngắn mà xem, toàn bộ là nhờ công của nó đấy!
Tiếc là chủ cũ của nó, ông lão Lý, từ lần trước vào viện, bảo con trai về nhà lấy sổ tiết kiệm, sau đó thì bị con trai dỗ ngọt đưa lên thành phố ở luôn.
Chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943171/chuong-742.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.