Giáo sư Tống nói phải làm lớn một trận, thế là cả ngày hôm đó, ngoài lúc ăn cơm ra thì ông không bước chân ra khỏi phòng, mấy sinh viên của ông cũng vậy. Đến mức ngay cả Điền Dã nhìn thấy cũng không dám đi học nữa.
Thật sự là mấy câu họ thốt ra quá phức tạp, nào là bột cá, nào là lên men lá rụng, rồi cả nước ép ớt lên men, nước xanh Thiên Huệ gì đó...
Nghe thì từ nào cũng biết, nhưng ghép lại thì rõ ràng không phải chuyện mà cậu có thể hiểu nổi.
Cậu nhóc thật thà không nói gì, chỉ biết cắm đầu làm việc.
Rau diếp cá bên hồ gần như đã hái xong, cậu thấy lá thông trong bếp dùng để nhóm lửa cũng sắp hết, lại nghĩ đến đám thầy cô đang bàn về cái gì mà lá rụng lên men, thế là cậu dứt khoát xách theo cái cào và bao tải lên núi.
Mà trên núi, lúc này lão Tiền cũng đang tất bật làm lớn một trận.
Trước tiên.
Ông ta chở 500 cân đậu đã ủ từ trước xuống núi bằng xe ba bánh.
Số đậu này ông ta định dùng để làm tương dưa hấu, vì mỗi người mỗi thói quen nên cách ủ đậu của ông cũng khác với ông chú Bảy.
Nhưng điểm giống nhau là, khi đậu đã lên men bằng nấm mốc Aspergillus oryzae thì vẫn phải đem phơi nắng.
Chỉ là không hiểu sao chú Lưu bên đội thi công trên núi lại hăng tiết gà thế nào mà ngay chỗ đất trống rộng rãi lại đặt ngay cái bếp dã chiến của ông.
Chỗ này tuy có hơi hẻo lánh nhưng được cái không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-lam-nong-cua-tong-dam/3943153/chuong-724.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.